
Thơ Như Đồng
Bài thơ cho Tổ Quốc
Bài thứ 3
Hai mươi năm đã im tiếng súng
Hai mươi năm vết nứt trên tường nhà chưa xóa được
Hai mươi năm Mẹ Âu Cơ nuôi đàn con thơ dại
Cha Lạc Long Quân đi mãi không về.
Hai muơi năm Mẹ chờ những đứa con nằm lại ở Trường Sơn hoặc trên vành đai chiến lược
Hai mươi năm Mẹ chờ những con tàu đắm ở ngoài khơi và những đứa con lạc loài Tổ Quốc
Hai mươi năm thịt xương những anh hùng đã thành bùn thành đất
Hai mươi năm mẹ khổ đau nhiều , Mẹ Việt Nam .
Hai mươi năm ta trở thành Chữ Đồng Tử
Tìm đâu đây di chỉ của cha ta
Dưới lòng đất sâu các vua Hùng yên nghỉ
Những nàng Tiên Dung lưu lạc phương trời.
Ta góp nhặt một gia tài hoang phế
Những Huyền Trân ra đi những anh hùng rơi lệ
Ta chắp thành câu thơ.
Ta chờ em bên non nước
Ta chờ em tuổi trẻ đã tàn phai
Ta chờ em và em đi mãi.
Ta về bên những chiến công vĩ đại
Chạm tay lên những tượng đài
Ta thành kẻ vu vơ
Hát bài ca trái tim.
1995
Bài thơ cho Tổ Quốc tôi
Bài thứ 2
Hỡi những kẻ còn sót lại qua những năm dài chiến tranh
Hỡi những đứa trẻ mồ côi
Dưới vết trượt của thần thánh
Dưới vực sâu đau khổ của nhân dân
Lịch sử…
Thẩm định những giá trị.
Hai mươi năm
Hận thù đã phôi pha
Và những chứng nhân chờ ngày phán xét .
Ta không nhìn thấy nhau qua những non cao hận thù
Ta không nhìn thấy nhau qua những vực sâu mất mát .
Bên kia dãy núi mờ xa
Hỡi con chim lạc loài kêu tiếng kêu oan khốc
Là quê hương tôi .
Hỡi người mẹ khổ đau ngồi ôm tượng đài hóa đá
Là tổ quốc tôi.
1995
Bài thơ cho Tổ Quốc tôi
Bài thứ nhất .
Tôi là công dân của một nước nghèo
Là chàng trai của một nước nghèo
Bên kia sự khổ đau và nghèo nàn là Tổ Quốc tôi
Con đường dài của chiến tranh và hận thù là dân tộc tôi .
Núi đồi mênh mông xơ xác là mồ của cha tôi
Nước xanh mặn mòi sông biển là nước mắt của mẹ tôi .
Tổ Quốc tôi
Có một thời …
Người dũng cảm bị nghiền nát bởi chiến tranh .
Dân tộc tôi
Một dân tộc anh hùng một dân tộc nghèo khổ
Ba mươi năm qua Mẹ buồn đau về một cuộc chiến tranh
Một cuộc chiến tranh được tiến hành bằng xương máu của người Việt Nam .
Chiến tranh đi qua người ta người ta xây dựng tượng đài cho Mẹ từ những vỏ đạn của chiến tranh trên khắp miền đất nước .
Lòng Mẹ là những giọt nước mắt của quê hương ,là những vành khăn tang của xứ sở .
Chiến tranh đã thành dĩ vãng
Lòng Mẹ vẫn còn đau .
Anh chờ em
Dưới những cao ốc xa hoa
Sương thấm ướt xác thân anh lạnh buốt
Anh viết ra thành những câu thơ
Để mai kia
Nhớ mãi một thời
Từ nỗi đau của một nước nghèo và sự trắng trong của người đẹp .
1995 .
Bài thơ cho Tổ Quốc
Bài thứ 3
Hai mươi năm đã im tiếng súng
Hai mươi năm vết nứt trên tường nhà chưa xóa được
Hai mươi năm Mẹ Âu Cơ nuôi đàn con thơ dại
Cha Lạc Long Quân đi mãi không về.
Hai muơi năm Mẹ chờ những đứa con nằm lại ở Trường Sơn hoặc trên vành đai chiến lược
Hai mươi năm Mẹ chờ những con tàu đắm ở ngoài khơi và những đứa con lạc loài Tổ Quốc
Hai mươi năm thịt xương những anh hùng đã thành bùn thành đất
Hai mươi năm mẹ khổ đau nhiều , Mẹ Việt Nam .
Hai mươi năm ta trở thành Chữ Đồng Tử
Tìm đâu đây di chỉ của cha ta
Dưới lòng đất sâu các vua Hùng yên nghỉ
Những nàng Tiên Dung lưu lạc phương trời.
Ta góp nhặt một gia tài hoang phế
Những Huyền Trân ra đi những anh hùng rơi lệ
Ta chắp thành câu thơ.
Ta chờ em bên non nước
Ta chờ em tuổi trẻ đã tàn phai
Ta chờ em và em đi mãi.
Ta về bên những chiến công vĩ đại
Chạm tay lên những tượng đài
Ta thành kẻ vu vơ
Hát bài ca trái tim.
1995
Bài thơ cho Tổ Quốc tôi
Bài thứ 2
Hỡi những kẻ còn sót lại qua những năm dài chiến tranh
Hỡi những đứa trẻ mồ côi
Dưới vết trượt của thần thánh
Dưới vực sâu đau khổ của nhân dân
Lịch sử…
Thẩm định những giá trị.
Hai mươi năm
Hận thù đã phôi pha
Và những chứng nhân chờ ngày phán xét .
Ta không nhìn thấy nhau qua những non cao hận thù
Ta không nhìn thấy nhau qua những vực sâu mất mát .
Bên kia dãy núi mờ xa
Hỡi con chim lạc loài kêu tiếng kêu oan khốc
Là quê hương tôi .
Hỡi người mẹ khổ đau ngồi ôm tượng đài hóa đá
Là tổ quốc tôi.
1995
Bài thơ cho Tổ Quốc tôi
Bài thứ nhất .
Tôi là công dân của một nước nghèo
Là chàng trai của một nước nghèo
Bên kia sự khổ đau và nghèo nàn là Tổ Quốc tôi
Con đường dài của chiến tranh và hận thù là dân tộc tôi .
Núi đồi mênh mông xơ xác là mồ của cha tôi
Nước xanh mặn mòi sông biển là nước mắt của mẹ tôi .
Tổ Quốc tôi
Có một thời …
Người dũng cảm bị nghiền nát bởi chiến tranh .
Dân tộc tôi
Một dân tộc anh hùng một dân tộc nghèo khổ
Ba mươi năm qua Mẹ buồn đau về một cuộc chiến tranh
Một cuộc chiến tranh được tiến hành bằng xương máu của người Việt Nam .
Chiến tranh đi qua người ta người ta xây dựng tượng đài cho Mẹ từ những vỏ đạn của chiến tranh trên khắp miền đất nước .
Lòng Mẹ là những giọt nước mắt của quê hương ,là những vành khăn tang của xứ sở .
Chiến tranh đã thành dĩ vãng
Lòng Mẹ vẫn còn đau .
Anh chờ em
Dưới những cao ốc xa hoa
Sương thấm ướt xác thân anh lạnh buốt
Anh viết ra thành những câu thơ
Để mai kia
Nhớ mãi một thời
Từ nỗi đau của một nước nghèo và sự trắng trong của người đẹp .
1995 .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét