Nỗi nhớ
Anh nhớ hôm đầu tiên gặp gỡ
Em là công chúa
Dáng vàng vóc ngọc kiêu sa.
Anh nhớ trong đem vũ hội
Em là tiên nữ
Anh bơ vơ giữa những người.
Rồi một hôm
Em là cô gái
Bên anh chân thật hiền lành.
Nỗi nhớ chìm sâu trong mắt
Nỗi nhớ cồn cào trong tim
Nỗi nhớ vàng phai mái tóc
Nỗi nhớ tím một góc trời.
Người đi , người đi càng sâu nỗi nhớ
Người đi nhớ người, anh nhớ em.
1994
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét