Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2008

Thơ viết cho em - Bài thứ 10



Thơ viết cho emBài thứ 10

Qua một thời điêu đứng
Ta là kẻ thảm bại
Qua một miền gian nan
Ta là kẻ đơn độc
Bên kia là lãng quên, bên kia là vực thẳm
Sẽ chẳng còn khổ đau và nghiệt ngã
Sẽ chẳng còn tội lỗi và thứ tha
Sẽ chẳng còn em và chẳng còn ta .

Sẽ chẳng còn gì mà đời cứ day dứt mãi
Sẽ chẳng còn gì mà người cứ khổ vì nhau
Giọt nước mắt một đời người rơi xuống…
Tan thành sương khói , tan thành hư không .

1995

Không có nhận xét nào: