Thơ viết tặng em
Bài thứ ba
Mỗi lần anh nhìn em
Cuộc sống trở nên đẹp đẽ
Như trái đất này chưa bao giờ có những kẻ tầm thường .
Em là con ngựa hoang dẫm lên những hoa màu mà tôi đã gắng công vun trồng
Tôi không oán hờn …
Nhưng tôi xót đau .
Tình yêu tôi là sương là khói
Xác thân tôi là mưa gí bụi bờ
Giữa những vì sao sáng
Em có nhận ra tôi một vòm sâu tăm tối.
Và ngày kia tôi thành tro bụi
Em có nhận ra tôi
Nơi mà khổ đau không làm cho đớn hèn
Nơi mà hận thù không khuất phục
Nơi tôi dành cho em một khoảng trời hư vô đó …
Là trái tim .
3/1995
Mỗi lần anh nhìn em
Cuộc sống trở nên đẹp đẽ
Như trái đất này chưa bao giờ có những kẻ tầm thường .
Em là con ngựa hoang dẫm lên những hoa màu mà tôi đã gắng công vun trồng
Tôi không oán hờn …
Nhưng tôi xót đau .
Tình yêu tôi là sương là khói
Xác thân tôi là mưa gí bụi bờ
Giữa những vì sao sáng
Em có nhận ra tôi một vòm sâu tăm tối.
Và ngày kia tôi thành tro bụi
Em có nhận ra tôi
Nơi mà khổ đau không làm cho đớn hèn
Nơi mà hận thù không khuất phục
Nơi tôi dành cho em một khoảng trời hư vô đó …
Là trái tim .
3/1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét