Thơ Như Đồng
Bài
thơ cho Tổ Quốc tôi - Bài thứ 3
Hai mươi năm đã
im tiếng súng
Hai mươi năm vết
nứt trên tường nhà chưa xóa được
Hai mươi năm Mẹ Âu
Cơ nuôi đàn con thơ dại
Cha Lạc Long
Quân đi mãi không về.
Hai muơi năm Mẹ
chờ những đứa con nằm lại ở Trường Sơn hoặc trên vành đai chiến lược
Hai mươi năm Mẹ
chờ những con tàu đắm ở ngoài khơi và những đứa con lạc loài Tổ Quốc
Hai mươi năm
thịt xương những anh hùng đã thành bùn thành đất
Hai mươi năm mẹ
khổ đau nhiều, Mẹ Việt Nam .
Hai mươi năm ta trở thành Chử Đồng Tử
Tìm đâu đây di chỉ của cha ta
Dưới lòng đất sâu các vua Hùng yên nghỉ
Những nàng Tiên Dung lưu lạc phương trời.
Ta góp nhặt một gia tài hoang phế
Những Huyền Trân ra đi những anh hùng rơi lệ
Ta chắp thành câu thơ.
Hai mươi năm ta trở thành Chử Đồng Tử
Tìm đâu đây di chỉ của cha ta
Dưới lòng đất sâu các vua Hùng yên nghỉ
Những nàng Tiên Dung lưu lạc phương trời.
Ta góp nhặt một gia tài hoang phế
Những Huyền Trân ra đi những anh hùng rơi lệ
Ta chắp thành câu thơ.
Ta chờ em bên
non nước
Ta chờ em tuổi trẻ đã tàn phai
Ta chờ em và em đi mãi.
Ta về bên những chiến công vĩ đại
Chạm tay lên những tượng đài
Ta chờ em tuổi trẻ đã tàn phai
Ta chờ em và em đi mãi.
Ta về bên những chiến công vĩ đại
Chạm tay lên những tượng đài
Ta thành kẻ vu
vơ
Hát bài ca trái
tim.
1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét