Nhà thơ Chinh Văn và Như Đồng sau 15 năm gặp lại. Ảnh chụp năm 2009
Hai mươi năm trước đây có một chàng trai tên là Như Đồng, không nhà, không tài sản, không tương lai, không gia đình. Cầm trên tay bản thảo một tập thơ đến gõ cửa nhà xuất bản Trẻ. Người đọc bản thảo của anh là nhà thơ Chinh Văn giờ đang ngồi đây. Trong tập thơ đó có bài thơ này:
Cảm xúc - Bài thứ hai
Mẹ dặn tôi :
-
Không ai thương
mình bằng mẹ mình và vợ mình
Người từng trãi khuyên tôi
-
Không ai giúp
mình bằng mình tự giúp mình
Bạn bè nhắc nhở tôi
-
Cố gắng thành
công và biết im lặng .
- Ta hiểu rằng :
Hận thù không đem lại cho con
người hạnh phúc
Mạnh hơn chiến thắng là sự
khoan dung
Đừng đánh mất niềm tin vào
con người
Mọi người nói như thế
Niềm tin! …
Tôi để vào sâu thẳm trái tim
.
Tình yêu …
Kẻ hèn nhát thì đánh mất
Kẻ cơ hội thì chiếm đoạt
Kẻ vụ lợi thì bán rẻ
Tình yêu làm cho con người
kiên cường và dũng cảm
Tình yêu là tự do và lòng can
đảm .
Trước bạo lực
Kẻ hèn nhát cuối đầu
Kẻ đê tiện nịnh nọt
Người dũng cảm dám hy sinh
Người khôn khoan biết chiến
thắng .
Trước sự thật
Người trung thực bình thản .
Ba mươi năm …
Mười năm đắng cay
Mười năm nước mắt hòa trong
sách vở
Mười năm tóc mẹ bạc đã và
rụng gần hết .
Ngày tôi đi
Mẹ trao cho tôi một gói hành
trang bé nhỏ
Nghèo như mẹ tôi và buồn như
xứ sở
Tôi cúi đầu
Lạy mẹ
Tôi đi !
1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét