Thơ viết cho em
Bài thứ 15
Khi bình minh
Những ngôi sao cũng vừa lặn
Ánh sáng ...
Em không thể nhìn thấy được nơi tối tăm của mặt trời.
Ơi người đi sao mà không ngẩng mặt
Đường xa xôi nặng trĩu những ưu tư
Dòng sông ướt mãi đôi bờ nhân thế
Bờ bãi hoang vu côi cút những linh hồn.
Tìm đâu đây vách đá của ngàn năm
Hình bóng người xưa mờ mịt dưới rêu phong
Ta tìm ta nơi dòng sông năm ấy
Bóng nước xôn xao không một bóng hình.
Ta tìm em
Dòng sông xưa vắng lặng
Trái tim in bóng hình em
Trái tim rơi xuống dòng sông rồi trầm luân mãi.
9/2000
Bài thứ 15
Khi bình minh
Những ngôi sao cũng vừa lặn
Ánh sáng ...
Em không thể nhìn thấy được nơi tối tăm của mặt trời.
Ơi người đi sao mà không ngẩng mặt
Đường xa xôi nặng trĩu những ưu tư
Dòng sông ướt mãi đôi bờ nhân thế
Bờ bãi hoang vu côi cút những linh hồn.
Tìm đâu đây vách đá của ngàn năm
Hình bóng người xưa mờ mịt dưới rêu phong
Ta tìm ta nơi dòng sông năm ấy
Bóng nước xôn xao không một bóng hình.
Ta tìm em
Dòng sông xưa vắng lặng
Trái tim in bóng hình em
Trái tim rơi xuống dòng sông rồi trầm luân mãi.
9/2000
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét