
Sao em không qua nhà anh chơi
Nhà anh có biển tình người
Có hoa tóc trắng một trời thiêng liêng
Nhà anh có núi ngồi thiền
Có non sám hối một miền ưu tư.
Em sang ngần ấy đến giờ
Vẫn con sông nhớ, vẫn người rong rêu
Nắng mai giờ đã xế chiều
Người đi ta nhớ bao nhiêu tháng ngày.
Người đi ta nhớ bao nhiêu tháng ngày.
Người đi mây trắng sương bay …
3/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét